Skip to main content

Người đàn bà ngoài cửa sổ

NGƯỜI ĐÀN BÀ NGOÀI CỬA SỔ

Cố Tâm Âm phát hiện, mỗi khi mình đứng bên cửa sổ, chỉ cần ngẩng đầu nhìn toà nhà cũ kỹ đối diện, là nhìn thấy một nữ nhân cũng đứng bên cửa sổ, nhìn mình mỉm cười, một tay bà ta kéo cửa kính đóng lại, một tay chỉ xuống đất.

 Mỗi khi nhìn thấy nữ nhân này, Cố Tâm Âm luôn nhanh chóng đóng chặt cửa sổ, kéo rèm che kín, hơi thở dồn dập, không biết vì sao, cô luôn có một cảm giác không thể giải thích, một cảm giác dường như đã từng quen biết rất lâu. 

Thời điểm cô tan học, hoàng hôn nhuốm màu đỏ au, đỏ đến mức trông giống như máu, thực sự khiến người ta kinh sợ. 

“Thật là xui xẻo!” Cố Tâm Âm vác cặp sách, nhanh chóng rời khỏi trường, dưới ánh nắng chiều rọi xuống, cơn mưa bụi phảng phất tựa làn sương máu. Về đến nhà, dùng khăn bông lau khô tóc, bất giác liếc mắt nhìn về phía cửa sổ...

 “Á...!!!” 

Cố Tâm Âm bịt miệng, cô thấy... thấy nữ nhân kia đang nằm bò ngoài cửa sổ nhà mình, bà ta mỉm cười, miệng mấp máy như đang nói gì đó với Cố Tâm Âm, tuy nhiên cô lại nghe không được tiếng nào... bởi cô đang đắm chìm trong khủng hoảng. 

Đây chính là lầu 3, nữ nhân kia sao có thể trèo lên tận đây! 

Cố Tâm Âm không dám nghĩ tiếp, cô chuẩn bị đóng lại cửa sổ, ai ngờ, vừa mới đụng đến tay nữ nhân kia, bà ta đã hốt hoảng trượt ngã từ lầu 3 xuống.

Cố Tâm Âm cuống quít thò đầu ra ngoài cửa sổ.

Trời ơi!

Nữ nhân kia đã chết. 

Mình... đã giết người! 

Cố Tâm Âm hai tay ôm đầu, trong lòng thực sự hoảng sợ. Im lặng trong chốc lát, lại đi tới ngó ra ngoài cửa sổ...

Ối!

Sao thi thể nữ nhân kia đã không còn ở đó? Chẳng lẽ, đã bị cảnh sát chuyển đi rồi? 

Cố Tâm Âm ngồi cứng đờ như khúc gỗ trên sàn nhà, lẳng lặng chờ đợi cảnh sát tới điều tra. 

Sáng hôm sau, vẫn không thấy ai tới gõ cửa nhà cô, chỉ có tiếng đồng hồ báo thức “tik tok”, cô nhẹ nhàng thở phào một hơi. 

Lúc này Cố Tâm Âm mới an tâm, cô nghĩ: mình không dám chắc có nhìn rõ nữ nhân kia chết hay không, có lẽ bà ta đã được đưa đến bệnh viện... 

Trời tối dần, Cố Tâm Âm đứng dậy chuẩn bị vào buồng vệ sinh.

 “Cộc cộc”

Là tiếng ai đó gõ cửa sổ, Cố Tâm Âm hoảng sợ quay đầu lại.

“Á...á....!” 

Một tiếng hét lớn vang lên. Cố Tâm Âm lại nhìn thấy nữ nhân ngã chết kia, đầu bà ta vỡ toác, máu chảy be bét, đang dùng tay gõ cửa sổ, trợn mắt nhìn Cố Tâm Âm. 

Cố Tâm Âm ngồi thụp xuống đất, bật khóc nức nở hỏi: “Vì sao cứ bám theo tôi thế?!” 

Nữ nhân kia không nói lời nào, máu trên đầu chảy ngày càng nhiều, trông bà ta sắp không qua khỏi. 

Cố Tâm Âm khịt mũi, chỉ thấy nữ nhân kia đột nhiên mở tung chốt cửa sổ, muốn chui vào bên trong, tuy nhiên do không giữ được thăng bằng, lại một lần nữa ngã xuống. 

Cố Tâm Âm không hề do dự, lao tới kéo tay nữ nhân kia lại. 

Sao thế này? 

Người bà ta nhẹ bẫng.

Trong lúc Cố Tâm Âm đang hoài nghi vì sao nữ nhân kia lại nhẹ như vậy, bất chợt bà ta trợn to mắt nhìn cô chằm chằm, tiếp theo hoá thành tro bụi, biến mất không một dấu vết. Cố Tâm Âm cảm thấy đầu óc choáng váng, sau đó liền bất tỉnh nhân sự.

Đến khi tỉnh lại, cô thấy bản thân mình đang nằm trên đường, mặt đất lạnh băng, trong lòng cảm thấy trống rỗng. Cô cố gắng ngóc đầu, nhưng không hiểu sao không nâng lên được, người qua đường nhìn cô chép miệng thở dài, đều chỉ dừng lại cách cô khá xa. 

Cố Tâm Âm muốn đứng lên, liền giữ chặt chân một cô gái, mở to hai mắt cầu xin, hy vọng cô ta kéo mình dậy, đột nhiên, cô gái kia cô nhảy cẫng lên, lớn tiếng thất thanh: “Á...! Xác chết sống lại!” 

Xác chết sống lại? Chẳng lẽ, mình đã chết? 

Cố Tâm Âm vẫn nắm chặt chân cô gái kia, tiếng kêu của cô ta càng lúc càng nhỏ, tiếp đó, toàn thân giống như nữ nhân bên cửa sổ, biến thành cát bụi, bị gió thổi bay, Cố Tâm Âm buông tay, lại quay ra nhìn những người đi đường khác, chợt nhận ra họ cũng đang biến thành cát bụi theo gió cuốn đi....

Bỗng nhiên không gian trở nên vặn vẹo, Cố Tâm Âm dùng hết sức, gượng mình đứng dậy, nhưng chỉ có thể đứng tại chỗ, không thể dịch chuyển. 

Trước mặt cô bất ngờ xuất hiện một con hẻm, nơi này rất quen thuộc.... Ấy? Đây chẳng phải là lối đi thông tới khu chung cư gia đình cô sống trước kia sao? Ngẩng đầu, nhìn lên cửa sổ căn hộ cũ của gia đình mình, thấy một nữ nhân cùng một nam nhân. 

Á... đó chẳng phải người đàn bà bám trên cửa sổ phòng cô sao? 

Bà ta... bà ta chẳng phải đã chết rồi ư? 

Cố Tâm Âm cố gắng kiềm chế sự sợ hãi, tiếp tục nhìn đôi nam nữ bên cửa sổ. Bọn họ dường như đang tranh cãi chuyện gì, chợt, nữ nhân hướng mắt về phía cửa sổ, thoáng nhìn Cố Tâm Âm, đang lúc chuẩn bị xoay người đối diện nam nhân nói gì đó, liền bị ông ta đẩy ra ngoài cửa sổ.

 “Á...!” 

Nữ nhân kêu thảm một tiếng, té nhào từ trên lầu 3 xuống. 

Cố Tâm Âm sững sờ, tay bịt kín miệng, đầu nữ nhân kia chảy rất nhiều máu, óc lộ ra ngoài.

Lại nhìn nam nhân kia, ông ta nhếch mép cười một cách tà ác, sau đó lục tung căn nhà, tìm được một túi xách đựng đầy tiền, hài lòng rời đi. 

Cảnh tượng này rất quen thuộc a... 

Đầu cô bỗng đau dữ dội...đây chẳng phải là thảm án xảy r ba năm trước sao? 

Toàn bộ ký ức tựa như phim ảnh hiện ra trước mắt, Cố Tâm Âm cảm thấy tim mình thắt lại, sắp thở không được. 

Người đàn bà té chết kia... chính là mẹ cô, còn người đàn ông đẩy mẹ cô ngã chính là cha cô. Ba năm trước, bọn họ một nhà ba người sống tại căn hộ đó, gia cảnh sung túc, vô cùng hạnh phúc. Thế nhưng một ngày, công ty của cha cô đột nhiên đóng cửa, ông bắt đầu lao vào bài bạc, mẹ cô thà chết cũng không chịu đưa tiền cho cha cô...

Hôm đó, ông ta cho 5 đồng bảo Cố Tâm Âm ra ngoài mua đồ ăn vặt. 

Khi cô quay về, phát hiện mẹ mình nằm lạnh ngắt dưới đất, cha cô nhoài người ra ngoài cửa sổ, nhìn cô chằm chằm...túi quà vặt rơi bịch xuống đất....

Cha cô vung rìu xông tới, điên cuồng bổ vào người Cố Tâm Âm. 

Trong con hẻm nhỏ, túi quà vặt kia đã nhuốm đầy máu tươi, nằm chỏng chơ trên mặt đất... 

Bạn có thắc mắc gì không? 

Có chứ nhỉ, nhất định bạn muốn hỏi, Cố Tâm Âm rõ ràng đã chết, nhưng vì sao vẫn còn ở đây? 

Suỵt, đây là...bí mật. 

Trên thế gian vốn có rất nhiều chuyện không thể giải thích...

Và đây cũng không phải ngoại lệ!


(Hết)

Comments

Popular posts from this blog

Bản Thảo

Tiểu Cúc là biên tập một tạp chí chuyên đề tài linh dị, hiệu suất công việc rất cao. Các cây bút hợp tác với tạp chí đều bị cô ta trị đến vâng lời răm rắp. Hết thảy đều dựa vào kỹ thuật vừa đấm vừa xoa, chiêu trò ép người đến cực độ điêu luyện. Cô ta chuyên dùng thái độ nhỏ nhẹ ôn hoà lấy lòng, dùng tiền nhuận bút dụ dỗ, lời lẽ ngọt ngào giục tác giả mau nộp bản thảo... cũng không thiếu mánh khóe giữ tiền nhuận bút, đe dọa uy hiếp nếu tác giả không tiếp tục gửi bài. Tóm lại, tổng biên tập thực sự rất hài lòng với hiệu suất công việc của cô ta. Huống chi Tiểu Cúc còn có một mái tóc dài đen nhánh, được chăm sóc cầu kỳ, lần nào cũng nhờ người đi nước ngoài mua về những loại dầu gội đắt tiền. Nỗ lực của cô ta thực không uổng phí, mái tóc đen suôn mượt càng làm tôn thêm vóc dáng xinh đẹp, cũng chính vì thế mà gặp không ít thuận lợi trong công việc. Hôm nay, Tiểu Cúc nhận được tin nhắn của một  tác giả tên Quan Hải, hẹn ăn cơm tối, nhân tiện đưa bản thảo cho cô ta....
Truyện là một tuyển tập những câu chuyện ngắn ma quái đã được tác giả chọn lọc. Nếu bạn thực sự đã mệt mỏi với những bộ tiểu thuyết dài lê thê thì đây sẽ là một lựa chọn không tồi để đổi gió. “Truyện ma ngắn chọn lọc” sẽ làm bạn đọc ấn tượng với những tình tiết bất ngờ thú vị, cùng với lối kể chuyện cuốn hút của tác giả, khiến bạn đọc rồi lại muốn đọc tiếp.

Người yêu trong vách tường

Ký túc xá trong trường đang sửa chữa, bốn nữ sinh chúng tôi tạm thời dọn đến một tứ hợp viện bỏ không đã lâu ở ngoại ô thành phố.  Trong ánh hoàng hôn, tôi đưa mắt nhìn hết thảy xung quanh tứ hợp viện một lượt, trong lòng không khỏi dâng trào cảm giác khủng bố.  Màn đêm từ từ buông xuống. Dưới ánh đèn chiếu mờ nhạt, trên mặt chúng tôi đều bao phủ một tâm trạng lo lắng bất an. “Nơi này đáng sợ quá a, tớ không dám ngủ một mình đâu.” Tôi thấp thỏm nói. “Tớ cũng sợ lắm, hay là hai chúng ta ngủ chung đi!” Lam Ngư chạy tới, lúc chúng tôi ôm nhau nằm xuống, tôi phát hiện thân thể cô ấy đang run lên bần bật. Thúy Nhi cùng Quất Tử cũng nằm cùng nhau. Sau khi bị nỗi sợ hãi không tên dày vò tra tấn đến kiệt sức, chúng tôi đều lăn ra ngủ say sưa mê mệt. Trong cơn mơ, giữa lúc trời mưa giông chớp giật đùng đùng, tôi bị mấy con lệ quỷ bắt cóc tới một nghĩa trang hoang vu, hồn vía đều lên mây, toàn thân mềm nhũn như một đống bùn, thời...