CAO ỐC CÓ QUỶ
Mã Lâm là nhân viên Sale của công ty Bạch Lĩnh, tháng trước do không đạt chỉ tiêu nên bị sếp mắng xối xả, tối hôm nay phải tăng ca, xử lý xong công việc, phát hiện cả công ty chỉ còn lại mỗi mình mình.
Mã Lâm vội vàng tắt máy tính, thu dọn đồ đạc, nhanh chóng rời khỏi công ty, nghe nói cao ốc này mấy hôm trước có một cô gái tự sát, vì thế mấy ngày nay đều có tin đồn: tới buổi tối nữ quỷ này sẽ xuất hiện, du đãng khắp nơi. Mã Lâm đã từng đi du học nước ngoài, tuy không tin mấy chuyện này, nhưng mọi người đều nói rất có bài bản, bản thân là con gái, khuya như vậy còn lưu lại cao ốc, trong lòng rốt cuộc cũng thấy hơi sợ.
Cao ốc là tiêu điểm của thành phố, ước chừng có hơn 40 tầng, Mã Lâm đứng trong thang máy, hai mắt nhìn chằm chằm vào đèn hiệu chậm rãi thay đổi, xuống dần tầng trệt. Tới tầng 14, thang máy “Đinh” một tiếng rồi dừng lại, cửa mở ra, bên ngoài không thấy có ai đi vào, Mã Lâm ngó ra ngoài thang máy, ánh đèn chập chờn khiến hành lang nhỏ càng trở nên u ám, trong lòng có chút sợ hãi, liều mạng ấn nút đóng thang máy, thời khắc cửa sắp khép lại, bỗng dưng lại mở ra. Một cô gái toàn thân mặc đồ trắng toát, hướng Mã Lâm cười cười: “Thực xin lỗi, vừa rồi xem tạp chí bên ngoài, không để ý thang máy, cô về muộn vậy? Tăng ca hả?”
Trông cô gái kia thanh tú, lại rất lễ phép, Mã Lâm thấy an tâm hơn nhiều, đáp: “Đúng vậy, cô cũng là tăng ca à?”
Hai người trong thang máy vừa nói vừa cười, hỏi han một hồi, thì ra cô gái kia ở gần chỗ mình, liền hẹn nhau cùng đón xe về nhà.
Hai người sóng vai ra khỏi thang máy, đi tới cổng lớn, qua quầy lễ tân, bị bảo an gọi lại: “Tiểu thư, đăng ký đã!”
Mã Lâm nghĩ thầm, quản lý càng ngày càng nghiêm ngặt a, trước kia ra cửa đâu phải đăng ký. Mã Lâm viết xong, quay đầu lại định gọi cô gái áo trắng qua đây đăng ký, phát hiện cô ta đã đi mất từ khi nào.
Bảo an nói: “Tiểu thư, cô có chuyện gì sao? Đăng ký xong, có thể đi rồi a.”
Mã Lâm nói: “Tôi đang đợi cô gái ban nãy, cô ấy vẫn chưa đăng ký, vừa rồi còn ở đây mà, chắc đang đi toilet.”
Bảo an hồ nghi nhìn cô, nói: “Cô gái nào cơ, vừa rồi chỉ có mình cô thôi à.”
“Ông không thấy ư? Sao lại như vậy, cô ấy đi ngay cạnh tôi mà, mặc cái váy màu trắng đó .”
Bảo an lại lắc đầu, ánh mắt tràn đầy vẻ kinh ngạc nhìn cô.
Mã Lâm đột nhiên nhớ tới lời đồn về cô gái tự sát, một luồng khí lạnh chạy dọc toàn thân, không dám quay đầu lại, đi thẳng một mạch tới cửa chính, ra khỏi cổng toà nhà, trong lúc hoang mang rối loạn đụng trúng phải một người, người kia mặc đồng phục, cũng là bảo an của tòa nhà này, ông ta quan tâm hỏi: “Tiểu thư, xảy ra chuyện gì thế? Sao trông cô hớt hơ hớt hải, cô là người của công ty nào? Thẻ nhân viên của cô đâu?”
Mã Lâm không muốn nhiều lời: “Vừa rồi tôi đã đăng ký ở quầy lễ tân, ông đi mà hỏi nhân viên bảo an trong đó, tôi…… tôi có chút không khoẻ, đang muốn về nhà sớm.”
Bảo an kia kinh ngạc nói: “Tiểu thư, tôi vừa mới mới đổi ca, bên trong làm gì có ai, mà tòa nhà này cũng chưa từng có quy định phải đăng ký khi đi ra, người cô thấy có thể là một con quỷ a, tôi nghe người ta nói mấy năm trước có một nhân viên bảo an chết oan, cứ đến buổi tối quỷ hồn của ông ta lại xuất hiện trong toà nhà, tiểu thư, cô còn nhớ ông ta trông thế nào không?”
Mã Lâm bị ông ta doạ cho một phen, chậm rãi quay đầu nhìn lại, quầy lễ tân trống không, chẳng có người nào. Hồn vía cô sớm đã bay lên mây, lắp bắp nói: “Bên trong ánh đèn không đủ sáng, lúc ấy tôi cũng không chú ý quan sát.”
Bảo an trước mặt cười hắc hắc, chậm rãi tháo chiếc mũ trên đầu, giọng nói trầm xuống: “Có phải trông hắn rất giống tôi không?”
Mã Lâm “Á” một tiếng kinh hãi, cái gì cũng không màng, điên cuồng lao ra đường cái, chạy được một đoạn, thấy có tiệm MacDonald vẫn còn mở cửa bán hàng, Mã Lâm giống như thấy được Quan Âm Bồ Tát, lập tức chạy thẳng về hướng đó. Trong tiệm có rất nhiều người đang ngồi, thấy cô đầu tóc rối bù xông vào, ai nấy đều ngạc nhiên nhìn cô, Mã Lâm thở hổn hển, giọng run rẩy như sắp khóc, nói: “Vừa rồi tôi thật sự đã nhìn thấy quỷ, mà không chỉ một con...”
Mọi người trong tiệm đều im lặng, một lát sau, một người quay sang nói: “Nhìn thấy quỷ thì có gì là lạ? Chúng tôi đều là quỷ, nơi này là Âm Phủ, mấy hôm trước cô đã tự tử chết, cô vẫn chưa biết sao?”
(Hết chương)
Comments
Post a Comment